CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

Phan_4 end

Chương 7

Mặc dù trải qua một đêm khiến người ta có nhiều suy nghĩ kì lạ, nhưng là Hứa Huyễn cảm giác Bạn Tùng Đào đối với mình  cũng không  có cái thay đổi. Lúc  làm sai chuyện đều bị  mắng thậm  tệ, đến  một chút  tình cảm  cũng không  lưu. Hứa  huyễn lại  bị anh dạy  dỗ đến  bật khóc  nhiều lần.

Nghiêm  trọng nhất  là lần thứ  nhất, Hứa  huyễn chẳng  qua là quên  chỉnh sửa  lại một  phần bản  thảo, lúc  họp công  ty Vạn Tùng Đào ngay ở trước  mặt lãnh đạo và đồng nghiệp,  không chút  lưu tình  phê bình  cô rất thậm  tệ. Cô không  nhịn được  mặt mũi,  hội nghị  vừa kết thúc lập tức chạy đến phòng vệ sinh khóc rống lên. Tiểu Dư khuyên cô: “Đừng khóc Huyễn Huyễn, anh ta cũng không phải là nhắm vào một mình em, người nào làm sai chuyện gì anh ấy cũng mắng như vậy!”

Hứa Huyễn không cho là như vậy, cô cảm thấy trong tất cả những người hay mắc lỗi, thật sự chỉ có cô là bị trừng phạt nghiêm khắc nhất, hà khắc nhất.

Liên tiếp mấy ngày Hứa huyễn luôn tránh mặt Vạn Tùng Đào, văn kiện có thể để cho người khác đưa giúp, xin chỉ thị cũng có thể tìm người có quyền lực để xin phép, nếu thật sự trốn không thoát thì vội vàng chào hỏi qua loa rồi bỏ đi, buổi tối muốn tăng ca cũng nhất định phải nhìn chính xác Vạn Tùng Đào đã đi cô mới lưu lại, nếu không thà ôm cứng cái Computer chạy đến StarBuck còn hơn.

Hạng mục đã đến thời điểm đưa đi xét duyệt, lại tạm thời xảy ra chút trục trặc, trước mắt có chút không quá lạc quan, tất cả mọi người loay hoay bể đầu sứt trán. Vì vậy Vạn Tùng Đào thật cũng không có thời gian cùng cô so đo. Chẳng qua là có ngày tăng ca thêm đến nửa đêm, anh xuống lầu mua cà phê thì thấy cô, cũng tới đây nói với cô hai câu.

Câu thứ nhất là: “Đã trễ thế này, còn muốn tăng ca ở công ty, nơi này không an toàn.”

Câu thứ hai là: “Đừng bực bội, anh nghĩ em hiểu được đạo lý, yêu nhiều, trách cứ nhiều.”

Nói xong anh liền đi, lưu lại Hứa huyễn một mình ôm Computer ngồi ở Starbucks quay cuồng đến ngẩn người.

Một tuần lễ sau hạng mục phải đưa cấp trên đi thẩm phê.  Trước khi đi chứng giám, tất cả mọi người đều rất khẩn trương, trục trặc bất thường kia đành phải phó mặt cho hoàn cảnh.  Bọn họ cũng gửi hy vọng vào Vạn Tùng Đào, trông mong anh có thể hoàn mỹ thông qua thẩm hạch của cấp trên.

Bọn họ biết, thời khắc này Vạn Tùng Đào cũng không nhẹ nhàng, mặc dù anh trước kia đã làm nhiều hạng mục như vậy, nhưng cái nào cũng không có khó giải quyết như cái hạng mục này.

Bọn họ không dám gõ cửa phòng thúc dục anh lên đường, bọn họ biết trong lòng anh nhớ rõ.

Một nhóm người đang làm việc thì một vị thư ký đến gọi Hứa Huyễn.

“Hứa Huyễn, Vạn Tổng mời ngươi lên phòng!”

Hứa huyễn vọt một cái đứng lên, con mắt mở to hướng cửa phòng Vạn Tùng Đào đi tới.

Mới vừa vào đến cửa là một trận kinh thiên động địa.

Là Vạn Tùng Đào, anh chờ ở cửa, đợi cô vừa tiến đến anh liền lập tức đóng cửa, lại một tay cầm tay cô kéo tới áp vào tường, dán thật chặt vào cô, hỏi: “Hứa huyễn, anh hiện tại muốn hôn em, có thể không?”

Hứa huyễn ngơ người.  Chưa kịp phản ứng thì anh đã dùng sức  hôn lên môi cô.

Anh hôn rất hung mãnh và kích động, Hứa huyễn có chút giật mình. Chờ anh buông cô ra thì cô trợn to hai mắt vội vàng hô hấp, cái gì cũng nói không ra được.

Ngược lại đáy mắt anh có chút áy náy, “Thật xin lỗi, anh chỉ là . . .  . . có chút lo lắng!”

Hứa huyễn nhìn anh không chớp mắt, thở gấp hỏi: “Vậy bây giờ cảm thấy thế nào?”

Anh ánh mắt thâm thúy không thấy đáy, “Còn có một chút, nhưng mà, đã tốt hơn nhiều!”

Hứa Huyễn vịn vai anh một cái áp người vào, không do dự một chút nào hôn lên môi anh.

Anh ngẩn người một chút, lập tức phản công.  Cách một cánh cửa, người ở bên ngoài đang nóng lòng chờ đợi, người ở bên trong lại một mảnh ôm hôn.

Thật lâu sau, cửa mở ra. Vạn Tùng Đào bước chân thong dong tự tin đi ra. Đi theo phía sau Hứa Huyễn gò má ửng hồng không ngừng vuốt tóc ra phía sau. (a, chị sắp sửa nói xạo =)) )

“Đi thôi!” Vạn Tùng Đào thoải mái tự nhiên gọi mọi người, “Chúng ta lên đường!”

Chương 8

Trải qua chờ đợi vô cùng lo lắng, rốt cục truyền đến tin tức tốt lành.

Hạng mục được thông qua!

Tất cả mọi người giống như tâm trạng chấn động nhảy  nhót không  ngừng, cao  hứng thiếu  chút té xỉu.

Theo  thường lệ  hạng mục  sau khi thông  qua, tan việc  mọi người  muốn cùng đi ăn mừng.  Cả buổi  chiều tất  cả mọi  người rất  kích động,  vừa chờ  tiệc buổi  tối vừa ôn lại  các chi tiết  nhỏ của  hạng mục.

“Cậu  biết không”  có một đồng  nghiệp đối  với một đồng nghiệp  khác nước  bọt tung  tóe miêu  tả, “Vạn  Tổng được  gọi là hoàn  hảo trong  một nghìn  hoàn hảo!  Tất cả vấn đề, bất kể khó khăn lắc léo, hoàn toàn không làm khó được Vạn tổng của chúng ta, đều bị anh khí thế của anh giải quyết hết!”

Hứa huyễn không nhịn được ở một bên lắc đầu. Người này hiển nhiên quá hưng phấn, ngay cả thơ ca cũng dùng lung tung. Vốn là chính cô cũng đang hưng phấn, không chỉ có bởi vì hạng mục thông qua, mà bởi vì. . . .  . .

Nghĩ đi nghĩ lại, mặt của cô không khỏi đỏ lên.

Đang âm thầm ngượng ngùng, chợt nghe một mảnh xôn xao. Cô ngẩng đầu lên, thấy Tiểu Dư bộ dạng giống như đầu xe lửa xông tới.

“Huyễn Huyễn, Huyễn Huyễn, không xong! Mới vừa ta nghe thông báo nói Vạn Tổng muốn từ chức! Nói là đơn từ chức đã sớm nộp lên, chỉ chờ hạng mục làm xong là đi ngay!”

Bút trong tay Hứa Huyễn không do dự rớt xuống đất.

Tất cả mọi người vây tới, hỏi cô: “Hứa huyễn cô một chút cũng không biết sao? Buổi chiều cô bị Vạn Tổng đơn độc gọi đi lâu như vậy, anh ta cái gì cũng không nói cho cô biết sao?”

Hứa huyễn kinh ngạc lắc đầu.

Mọi người hai mặt nhìn nhau.

“Vạn Tổng tại sao phải đi? Vừa tới không lâu, lại làm việc tốt, hạng mục cũng thông qua rồi, tại sao phải đi? Khó gặp được một vị lãnh đạo vừa ý như vậy, mặc dù thẳng thắn phê bình chúng ta, nhưng đó cũng là vì chúng ta phạm lỗi, anh ấy tổng thể chỉ vì muốn tốt cho chúng ta! Thật không hi vọng anh ấy đi!”

Hứa huyễn trong lòng rối loạn, cái gì cũng nghe cũng không lọt.

Một lát sau mọi người đều đến xem Vạn Tùng Đào ôm thùng giấy từ trong phòng làm việc ra ngoài, tất cả đều cứng người không biết nói gì.

Ngược lại là Vạn Tùng Đào mở miệng trước: “Thế nào cũng không cần lo lắng? Không phải là cùng nhau ăn cơm sao! Cùng đi đi! Bui vẻ lên chút, coi như tiệc chia tay cũng được!”

Mọi người lúc này mới chậm rãi đi xuống lầu dưới.

Trong thang máy, Hứa Huyễn đứng bên cạnh Vạn Tùng Đào.  Cô rất muốn hỏi anh tại sao từ chức, nhưng là tất cả mọi người đang ở đây, cô cũng không dám mở miệng.

Đợi đến ăn uống được một lúc, không khí mới coi là khá hơn một chút.  Mọi người luân phiên mời rượu Vạn Tùng Đào. Thừa dịp mời rượu hỏi anh vì sao từ chức, anh chẳng qua là cười cười, không nói gì, uống xong rượu lại làm như vô ý nhìn Hứa Huyễn một chút.

Đến phiên Hứa huyễn cùng Tiểu Dư mời rượu.  Về sau uống xong, Tiểu Dư về chỗ ngồi, Hứa huyễn lại không đi.  Cô lấy hết dũng khí, hỏi vạn Tùng Đào vì sao từ chức.

Mọi người cho là Vạn Tùng Đào cũng sẽ cười cười không nói gì. Kết quả bọn họ đều nghĩ sai.

Vạn Tùng Đào đặt ly rượu lên bàn, xoay người nhìn Hứa huyễn, một phen ôm cô vào trong ngực, ở bên tai cô nhẹ nhàng nói một câu.

Hứa huyễn lập tức bật khóc .

Một bên các đồng nghiệp không nghĩ tới sẽ là cục diện như vậy, trong lúc nhất thời tất cả đều thất thần, ước chừng vài giây sau mới hiểu được nên ồn ào hẳn lên.

Vạn Tùng Đào buông Hứa Huyễn ra, hướng về phía mọi người ôm quyền xin khoan dung, mọi người ép anh tới cùng hỏi mới vừa rồi cùng Hứa Huyễn nói cái gì, có phải hay không ba chữ ‘’Anh yêu em’’.

Vạn Tùng Đào hướng Hứa Huyễn khêu mi, “Mọi người hỏi cô ấy chẳng phải sẽ biết sao!”

Mọi người liền không hẹn mà nhìn Hứa Huyễn.

Hứa Huyễn trên mắt hiện tại còn đọng nước mắt, trên mặt lại vô cùng rực rỡ cười cười, lắc đầu một cái nói: “Anh ấy sẽ không nói những lời như vậy!”

Sau bất kể dù mọi người chốc rượu ép hỏi thế nào, ai cũng không thể hỏi ruốt cuộc Vạn Tùng Đào đã thì thầm với Hứa Huyễn cái gì.

Cho đến thật lâu về sau, Tiểu Dư uy hiếp Hứa Huyễn nói: “Em nếu không đem chuyện cũ nói cho thật rõ ràng, chị ngày mai sẽ cự tuyệt không làm phụ dâu!” Hứa huyễn mới bất đắc dĩ nói cho cô biết, ngày đó vạn Tùng Đào rốt cuộc nói với cô cái gì.

—— anh nói: anh từ chức, chính là muốn giống như bây giờ, không cần quan tâm đến quy định của công ty, muốn ôm em, liền quang minh chính đại ôm em!

Tiểu Dư cảm thấy, lúc Hứa Huyễn nói những lời này, trên mặt đơn giản là hạnh phúc ào ra thiếu chút dìm chết người.

END


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_Gioi_Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Disneyland 1972 Love the old s